Chúng ta phải khẳng định rằng các vị cộng sản như các ông Hồ Chí Minh, Trần Phú, Hà Huy Tập, Lê Duẩn, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp… và tất cả những người cộng sản trước năm 1945 đều là những người yêu nước. Nhưng thật tiếc rằng như Khổng Tử đã nói “Một hành động thiếu cẩn thận có thể ân hận một đời. Một suy nghĩ thiếu chín chắn có thể làm hại cho bốn bể”.
Đối với một con người thì lòng yêu nước chưa đủ mà cần phải có trí tuệ có cả lòng yêu nước thì mới hoàn hảo mới góp sức xây dựng được đất nước. Cụ Hồ Chí Minh cũng đã từng nói “Kẻ nhiệt tình mà ngu dốt thì thành kẻ phá hoại”.
Trước năm 1954 những người làm cách mạng nhiệm vụ của họ là đánh Pháp để giành lại độc lập cho dân tộc. Sau năm 1954 thì cuộc chiến tranh Bắc, Nam là cuộc nội chiến giữa các quan điểm, chủ nghĩa. Hà Nội đi theo cộng sản đã chịu sự chi phối , giúp đỡ của Liên Xô, Trung Quốc. Sài Gòn đi theo tư bản đã được sự giúp đỡ của Mỹ. Đến năm 1975 thì “giải phóng”. Đến năm 1986 thì đảng cộng sản VN đã đi vào con đường tư hữu, qua năm 2006 thì Đảng Cộng sản đã dẫn cả dân tộc đi vào WTO và thực tế đã hoàn toàn đi theo chủ nghĩa tư bản. Cũng nhờ như vậy mà nhân dân ta nay đã có cuộc sống khá giả gấp hàng trăm lần ở thời bao cấp hoàn toàn đi theo nền kinh tế chủ nghĩa cộng sản Mác – Lê Nin, hợp tác xã hóa ngày công chỉ hai lạng lúa chưa ăn.
Thực tế sau 78 năm ra đời tồn tại, 24 năm đánh Pháp, 21 năm đánh lại chủ nghĩa tư bản, 11 năm “giải phóng” đảng đã thực hành nền kinh tế cộng sản trên cả hai miền nên cuộc sống của người dân trong thập niên tám mươi thế kỉ XX là cực khổ nhất, cực khổ hơn cả thời chiến tranh vì thời chiến thì có Liên Xô, Trung Quốc giúp đỡ. Trước nguy cơ đất nước kiệt quệ nên đến năm 1986 Đảng đã đổi mới. Thực tế là Đảng đã hoàn toàn quay lưng lại với chủ nghĩa cộng sản Mác – Lê Nin. Và nay Đảng đã và đang từng bước hòa nhập vào thế giới tư bản văn minh. Đảng đang ra sức kêu gọi các nhà đầu tư, các nước tư bản giàu có giúp đỡ, viện trợ. như thế là Đảng CSVN đã hoàn toàn phản bội lại lí tưởng của các ông Hồ Chí Minh, Trần Phú, Lê Duẩn, Trường Chinh v..v..Và nếu như Đảng CSVN không hòa nhập vào thế giới thì chắc chắn người dân Việt Nam đã chết đói gần hết và ngày công chưa chắc được một lạng lúa nữa.
Đảng CSVN đổi mới là thức thời và sáng suốt!
Như thế trong 56 năm Đảng CS do đi theo đường lối Mác Lênin nên đảng CSVN đã gây cho dân tộc vô vàn tai họa như “Cải cách ruộng đất:, vụ “Nhân Văn”, “Giai phẩm”, “vụ xét lại chống Đảng”, vụ cải tạo tư thương miền Nam… Cũng do Đảng CSVN độc tài nên sau đó lại gây ra vụ tổng cục II, vụ T4…vv và vv…Không những người dân thường, đảng viên thường bị tai họa mà ngay cả ông Hồ Chí Minh năm 1968 cũng đã chết hụt do ông Lê Duẩn, Lê Đức Thọ âm mưu giết hại. Hay như đại tướng Võ Nguyên Giáp cũng bị mưu giết nhiều lần, còn các tướng Hoàng Văn Thái, Lê Trọng Tấn, Đinh Đức Thiện thì đã bị giết hại tàn khốc. Còn các nhà đấu tranh cho dân chủ như tướng Trần Độ, Hoàng Minh Chính, Vũ Đình Huỳnh, Nguyễn Đan Quế, Vũ Thư Hiên, Nguyễn Văn Lý, Phan Văn Lợi, Chân Tín, Thích Quảng Độ, Đặng Kim Giang, Vũ Huy Cương, Trần Khuê, Nguyễn Hộ, Phạm Quế Dương, Lê Hồng Hà, Hà Sĩ Phu, Bùi Minh Quốc, Dương Thu Hương, Hoàng Tiến, Tiêu Dao Bảo Cự, Nguyễn Kiên Giang, Nguyễn Thanh Giang …thì đều đã bị Đảng CSVN bỏ tù oan vô cớ hoặc đàn áp sách nhiễu. Các anh chị em trí thức trẻ tuổi tham gia tranh đấu đòi dân chủ, nhân quyền cũng chịu chung số phận bị đảng CSVN đàn áp khốc liệt trong cuộc sống và chốn lao tù như : Nguyễn Văn Tính, Bùi Kim Thành, Đỗ Nam Hải, Nguyễn Khắc Toàn, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ Bình, Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, Lê Nguyên Sang, Huỳnh Nguyên Đạo, Nguyễn Bắc Truyền, Trần Quốc Hiền, Nguyễn Phong, Nguyễn Bình Thành, Hồ Thị Bích Khương, Trương Minh Đức….
Các ông Hồ Chí Minh, Trần Phú, Lê Duẩn v…v.. là những người đi theo chủ nghĩa Mác Lênin. Chủ nghĩa đó là đảng trị độc tài cộng sản, là chuyên chính vô sản, là đấu tranh giai cấp, là kinh tế nhà nước, kinh tế tập thể làm chủ đạo. Thật đúng như Lê – nin đã nói “Chuyên chính vô sản không bị một thứ luật pháp nào rằng buộc cả” mà họ luôn coi chủ nghĩa Mác Lênin là “ánh sáng của nhân loại”, la` “giải phóng dân tộc, giải phóng bóc lột” vv…và …vv
Chính vì vậy mà sự độc tài, tàn bạo của họ là tất yếu. Sự thật là họ chống lại loài người, chống lại sự phát triển, họ luôn giết người, gây chiến tranh, căm thù giai cấp là lẽ đương nhiên của những kẻ cuồng tín cộng sản Mác Lênin.
Từ Lê – nin, Stalin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh, Pôn Pốt, Kim Nhật Thành, Phi đen Catrô, Nicôlai Cêaucêxcu, Ăngve Hôtgia, Hônếchcơ… đều là thế cả. Chúng ta không phải bình luận tranh cãi về họ làm gì vì sự thật quá tàn bạo, tàn ác đã hiển nhiên rồi.
Do sai lầm ngu dốt nên Đảng CSVN đã đưa cả dân tộc ta đến bờ phá sản trong thập niên tám mươi của thế kỉ XX. Nay đổi mới họ đã buộc phải vào WTO. Sau 20 năm đổi mới đã biết bao những con người cộng sản chân chính tâm huyết với Đảng với dân như các ông các bà : Hoàng Minh Chính, Trần Độ, Hoàng Hữu Nhân, Lê Hồng Hà, Nguyễn Hộ, Nguyễn Văn Trấn, Trần Xuân Bách, Dương Thu Hương, Hồ Hiếu, Trần Lâm..v..v nay đã và đang cùng rất nhiều người khác đấu tranh vì nền độc lập, tự do, dân chủ của nhân dân. Họ là những người yêu nước, hiểu rõ thời thế và biết rõ con đường tất yếu phải đi của dân tộc.
Năm 1995 vào Asean, năm 2006 vào WTO. Vào WTO là Đảng CSVN đã chấp nhận trò chơi thị trường của cả khối 150 nước thành viên, họ buộc phải từng bước hòa nhập và chịu sự tác động cũng như sự chi phối do ràng buộc của luật pháp quốc tế buộc phải càng ngày càng đổi mới mạnh mẽ hơn và sẽ nới lỏng tự do, nhân quyền từng bước. Cho nên lúc này là cơ hội rất lớn cho những người đấu tranh dân chủ ở cả trong và ngoài nước.
Chính nhờ có sự hội nhập nên Đảng cộng sản hiện nay đang kêu gọi “hòa giải với người Việt Kiều”. Theo tôi Đảng cộng sản VN không những phải hòa giải với Việt Kiều mà Đảng còn phải xin lỗi và hòa giải với các tôn giáo và cả nhân dân nữa.
Tình hình chung là như thế, nhưng thực tế trong Đảng hiện nay thì đã có hai phe rất rõ ràng đó là cánh cấp tiến và cánh bảo thủ. Hiện nay giữa hai cánh vẫn đang giằng co nhau và thực tế hiện tại nếu như ông Nguyễn Minh Triết, ông Nguyễn Tấn Dũng dù có muốn mở tự do ngay thì hai ông vẫn chưa thể làm được vì hiện Đảng CSVN vẫn còn chủ yếu do CS Trung Quốc giật dây, còn chịu ảnh hưởng quyền lực của nhóm thủ cựu cực kỳ ngu dốt và phản động là Đỗ Mười, Lê Đức Anh và những kẻ giáo điều Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng v..v
Đất nước Việt Nam chưa có giai đoạn lịch sử nào hỗn loạn như lúc này. Đảng CSVN thì tham nhũng lan tràn mọi cấp mọi ngành, trên nói dưới không nghe, bè phái tranh giành giết nhau, đấu đá hãm hại nhau. Các nhà đấu tranh cho dân chủ cũng như hàng ngàn cán bộ đảng viên đảng cộng sản VN đang đấu tranh đòi tự do, dân chủ, nhân quyền. Công nhân thì đình công người dân thì hàng trăm người khiếu kiện, hàng ngày sinh viên đã biểu tình chống Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa và Trường Sa, còn các tôn giáo thì đang “cầu nguyền” đòi đất đai. Và Đảng CS VN đang bị nhiều nước, nhiều tổ chức quốc tế đòi Đảng phải biết tôn trọng nhân quyền của người dân. Thực tế thì Đảng cộng sản Việt Nam chưa bao giờ bị suy yếu, mất uy tín như lúc này. Chính nhờ vậy hiện nay là cơ hội cho mọi người dân, mọi tầng lớp có tấm lòng vì dân vì nước vùng lên đòi quyền sống cho mình và cả dân tộc Việt Nam mình.
Người xưa thường nói “trí dũng” hay “biết người biết mình”. Chúng ta đấu tranh, chúng ta phải thật hiểu chủ nghĩa cộng sản, Đảng cộng sản và cả từng giai đoạn lịch sử của nó.
Sấm Trạng Trình có câu: “Khôn chết, dại chết, biết sống” như thế thì người dại chết, người khôn cũng sẽ chết, trong thời đại cộng sản. Như vậy chúng ta phải biết rõ thời đại, phải hết sứ khôn khéo thì mới tồn tại để đấu tranh được nghĩa là nhu, cương phải đúng lúc đúng thời.
Sau đây tôi xin có mấy ý kiến nhỏ mong mọi người góp ý:
Đối với các nhà đấu tranh cho dân chủ thì trước hết mình chỉ cần có tấm lòng vì dân vì nước thật sự và không nên vì quyền lợi riêng. Còn sự bất bình, phê phán nhau đều là chuyện thường tình của xã hội. Nhưng người khôn ngoan từ xưa đến nay thì luôn bình thản và không bao giờ cố chấp một vấn đề nhỏ mà ảnh hưởng đến việc lớn.
Chưa nên vội lập Đảng chính trị hay công bố lập Đảng và ai sẽ là lãnh tụ mà chỉ cần chúng ta đoàn kết, hòa hợp ai làm được gì cho phong trào dân chủ đều quí trọng cả. Bời sau khi có dân chủ thật sự thì chúng ta sẽ rất dễ lập Đảng và ai làm lãnh tụ thì qua cạnh tranh tất nhiên trong Đảng đó sẽ tìm đựơc người xứng đáng.
Ông chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã từng nói trên TiVi “Sự khác biệt chính kiến là chuyện bình thường”. Như vậy tôi mong những giáo sư, tiến sĩ các học giả đã nghỉ hưu hay đang còn dạy ở các trường đại học cũng như những nhà trí thức, các văn nghệ sĩ các nhà báo hãy mạnh dạn viết nên những chính kiến của mình thật nhiều. Bởi lúc này nếu chỉ lên tiếng ôn hòa thì Đảng CSVN chả dám động chạm đến địa vị cũng như thân thể mình đâu, và nếu rất nhiều người lên tiếng thì chắc chắn rồi sẽ thành phong trào dân chủ mạnh lan rộng ra đảng CS có nhiều công an, mật vụ cũng không đàn áp xuể vì lúc đó quá đông đảo tiếng nói chống đảng CS độc tài rồi..
Chúng ta biết rằng Đảng cộng sản là một Đảng vô thần Mác Lênin nên trong quá khứ dã làm vô số chuyện vô lý rất tàn bạo như “đấu tranh giai cấp luôn coi tôn giáo là kẻ thù”. Chính vì vậy mà những sai lầm trong các giai đoạn cách mạng CS, như giết người, bắt người, cướp ruộng, đốt nhà cửa, tài sản mà đầu tiên là các nhà tư sản, địa chủ, sau đó là các tôn giáo và cuối cùng là mọi người dân để công nông trường, hợp tác xã hóa và hiện nay là các quan tham lợi dụng chức quyền cướp đất của dân rồi chia chác nhau.
Lúc này Đảng cộng sản Việt Nam đã thực sự suy yếu, đứng trên thế yếu, chính nhờ vậy mà thời điểm này là cơ hội đấu tranh của các tôn giáo. Vì các tôn giáo luôn có tín hữu, có lực lượng như phật giáo khoảng 20 triệu, Công giáo khoảng 7 triệu, Hòa Hảo khoảng 2 triệu v…v
Nhưng để đấu tranh được với Đảng cộng sản VN các nhà lãnh đạo các tôn giáo phải có sách lược, chiến lược khôn khéo thì mới an toàn và giành thắng lợi được.
Chúng ta biết rằng đảng cộng sản VN hiện vẫn độc tài và luôn sẵn sàng đàn áp rất tàn bạo. Nhưng Đảng CSVN bây giờ không thể đàn áp một cách quá vô lý như trước đây. Vậy tôi xin đưa ra mấy chiến lược sau:
Đối với Đảng cộng sản VN thì chúng ta phải luôn “ném đá giấu tay” cho nên những người lãnh đạo cầm đầu không bao giờ ra mặt mà chỉ bí mật cho thật nhiều các tín hưu đến “cầu nguyền” đòi trả lại tài sản cũng như đất đai, nhà cửa, nhất là các ông cụ già và trẻ em. Đến khi tình hình lên cao thì huy động các tín hữu ở nhiều xứ khác nhau đến tập trung lại và cùng đều lên tiếng. Đồng thời phải biết dựa vào luật đất đai hiện hành chắc chắn nếu các tôn giáo cùng đồng loạt nổi dậy thì buộc Đảng cộng sản VN cuối cùng phải nhượng bộ.
Năm 2006 vào WTO đến năm 2011 buộc Đảng cộng sản phải tôn trọng tự do nhân quyền. Đồng thời hiện nay Trung Quốc ngoài Đảng cộng sản ra đã có 8 Đảng mới được Đảng cộng sản Trung Quốc cho thành lập như Đảng “công lý nhân dân”, Đảng “dân chủ công nông” v…v… Trung Quốc đã như vậy thì rồi đây buộc Đảng cộng sản VN cũng phải cho thành lập hệ thống Đa đảng mà thôi. Và tôi tin rằng trong những người cầm quyền cấp tiến họ chưa nói ra nhưng họ cũng rất muốn nhân dân đứng lên tranh đấu để họ có điều kiện gây áp lực với phe bảo thủ phản cách mạng, phản động nguy hiểm tay sai Trung Cộng mà trung tâm là nhóm Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng….
Trên đây là mấy ý kiến chân thành của một công dân yêu nước quê xứ Nghệ chỉ mong mọi người đọc và lưu ý để cùng chung sức xây dựng nhà nước Việt Nam có dân chủ , tự do, nhân quyền và độc lập thực sự.
Ngày mùng 1 Tết Mậu Tý – 2008
Cựu chiến binh Phạm Hồng Đức
Quê huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An