Diễn đàn Paltalk TiengNoi TuDo Cua NguoiDan VietNam

April 19, 2008

AI THỐNG TRỊ VIỆT NAM NGÀY NAY Đảng Cộng Sản Hà nội hay một Đảng Hán Ngụy ?

18/4/2008

Stephen B. Young

Có một tổ chức hiện nay cai trị Việt Nam từ Lạng Sơn đến Cà Mau như là vua chúa  Phong kiến ở Tàu hay ở Âu châu thời Trung cổ . Một bộ máy võ trang tập trung các quyền hành lớn trong tay; không được dân bầu lên, và dân tuyệt đối không có quyền kiểm soát hay phê bình. Tổ chức này mang tên là “Đảng Cộng Sản Việt Nam”.

 

Nhưng, thực sự, tổ chức nầy có phải là một Đảng đúng nghĩa của một đảng hay không?

 

Đáng lẽ ra một Đảng chánh trị phải có một chánh nghĩa, một sức mạnh do một lý tưởng, một nền tảng  triết lý hay lý  thuyết, một khuynh hướng thể hiện nguyện vọng của đảng viên để hành dộng nhằm phục vụ đất nước và dân tộc của mình.

 

Vì vậy, nếu cái gọi là Đảng Cộng Sản mà không phải là một Đảng đúng nghĩa, thì bộ máy đó là cái gi?

Một tập thể những người có chung một chí hướng tôn thờ người ngoài, một công ty làm ăn, một tổ chức mafia khai thác thị trường đất nước của họ chăng?

 

Như vậy chúng ta có vài tiêu chuẩn để đánh giá cái gọi là Đảng Cộng Sản bây giờ, đó là một đảng phái hay chỉ là một bọn làm ăn thiếu lương thiện?

 

Tôi đồng ý đã có thời gian cái goi là đảng Cộng Sản ngày nay có những hoạt động như là đảng phái đúng nghĩa. Nhưng những hoạt động ấy tốt xấu, hay dở, có lợi hay có hại cho đất nước Việt nam là chuyện khác .Tôi nói đó là một “thứ đảng phái ” vì lúc ấy đảng Cộng Sản theo ý thức hệ Mác-Lê, vận dụng chủ thuyết mác-lê làm cách mạng võ trang cướp chánh quyền thực dân . Tiếp theo, đảng cộng sản phát động cuộc cách mạng xã hội, tiến hành giai cấp đấu tranh, đấu tố địa điền chủ, ám sát công chức, trí thức, lãnh đạo tôn giáo, tịch thâu tài sản của người giàu có để sau cùng đưa giới lao động, những tên du thủ du thực, lên cầm quyền và khi vào Bộ chánh trị, lại lãnh đạo đất nước, dân tộc. Hành động của đảng cộng sản lúc đó có mục đích thi hành ”chính nghĩa xã hội chủ nghĩa ” theo ý  hệ Mác-Lê .

 

Nhưng từ lâu lắm rồi, cái gọi là đảng Cộng Sản không còn giống như trước đó nữa. Nó đã hoàn toàn biến chất để trở thành một cái gì khác hẳn. Tức nó không phải cộng sản, không mang nội dung mác-lê, không chủ trương giai cấp đấu tranh để tiến lên xã hội công bằng, người không bốc lột người, như kinh điển mác-lê dạy người cộng sản .

 

Cách đây vài năm , ông Đặng Quốc Bảo, Khoa giáo trung ương, trong một báo cáo phổ biến hạn chế cho đảng viên cao cấp, nói rằng “ hiện tại đảng Cộng Sản không còn chính nghĩa chút nào vì thuyết Mác-Lê lỗi thời và cũng không đúng, không khoa học ”. Theo ông Bảo, thì đảng cộng sản không nên áp dụng thuyết ấy nữa. Hai ông Mác và Lê đã nghĩ say về vũ trụ, về trời đất, về đời sống nhân loại. Vậy người thông minh phải vứt bỏ chủ thuyết Mác-Lê.

 

Nếu ông Bảo đánh giá lý thuyết Mác-Lê đúng, thì đảng Cộng Sản không có một chính nghĩa nào để vẫn khẳng định tiếp tục đưa Việt nam đi theo con đường củ mác-lê .

Vậy đảng cộng sản là cái gì? Chỉ là một tập hợp những người đầy tham vọng và quyền lực. Họ không khác gì một thứ giặc cướp đối với nhân dân.

 

Ông Bảo nói thêm rằng “tổ chức anh chị em cán bộ phải giử quyền cai trị Việt nam vài năm nữa, vì nếu không có một lực lượng mạnh giử ổn định chính trị xã hội, thì nước sẽ loạn và dân sẽ khổ ”.

 

Lấy sự ổn định làm chính nghĩa của mình không có ý nghĩa tốt đẹp vì hoàn toàn thiếu thuyết phục. Chính nghĩa ổn định, nhiều người bình thường có thể nói và thi hành . Cần gì phải có cái gọi là đảng Cộng Sản với 3 triệu đảng viên, với vai trò lãnh đạo toàn diện đất nước và xã hội ?  Quân Đội làm được. Phật Giáo làm được. Việt Quốc làm được. Ai cũng hy vọng làm được. Cái gọi là đảng Cộng Sản không thể tự cho là chỉ có họ mới làm được.

 

Theo tuyên truyền của đảng cộng sản, trong quá khứ, họ có công đức lớn để đứng trên và trước mọi người khác. Tức họ cho rằng họ có vai trò lịch sử

 

Có đúng như vậy không? 

 

Để trả lời, giờ đây, Bộ Chính Trị hảy tổ chức gọi hồn các đồng chí của họ đã chết, chết vì hi sinh hay chết oan vì đảng cũng được, để hỏi công việc đảng làm. Rồi, có lẽ họ nên gọi hồn để hỏi cái gọi là đảng cộng sản thật sự có công đức với dân tộc việt nam hay không?  Rồi, họ có thể gọi hồn để hỏi đảng cộng sản tại sao ngày nay vẫn nói đi theo mác-lê, mà trên thực tế không thấy xã hội việt nam chuyển biến theo mô hình  ” chính nghĩa Mác-Lê.” một chút nào nữa  Vậy thì cái đảng này nên tự giải tán, và có mang tội với đất nưóc, với dân tộc không? 

Chúng tôi cũng có thể gọi hồn như Bộ Chính Trị.  Chúng tôi có thể gọi hồn các vị cũng nằm xuống, vì nhiều lý do khác nhau, hỏi họ về công đức của cái gọi là đảng Cộng Sản.

Thí dụ, hỏi Đức Huỳnh Giáo Chủ của Phật Giáo Hòa Hảo, hỏi ông  Trương Tử Anh, Đảng trưởng Đại Việt Quốc Dân Đảng , ông Lý Đông A, Thư ký trưởng Đảng Duy Dân, các nhân sĩ yêu nước Ngô Đình Khôi, Nguyễn văn Bông, Tạ Thu Thâu, Nguyễn An Ninh, Hồ văn Ngà, Phan văn Hùm, Nguyễn văn Sâm, … và những người dân Huế chết hồi Tết Mậu Thân, vân, vân, … cho đến 1 ,2 triệu người Việt nam bình thường khác, chết trên biển cả, trong rừng sâu, trong các trại tù rải rác khắp cả nước .

Gọi hồn tất cả những người này về và lắng tai nghe họ nói số phận của dân tộcViệt nam từ khi  Đảng Cộng Sản  vận dụng “ chính nghĩa Mác-Lê ” để cướp lấy quyền lãnh đạo đất nước và giử độc tôn cho đảng .

Xin trả lời: Công đức ở đâu?

Bằng chứng thứ hai cho thấy cái gọi là đảng Cộng Sản là một đảng thì đảng ấy có hành động cụ thể như thế nào?

Ngoài sự hiểu biết, sự suy nghĩ, sự tính toán của con người, các hành động của người đó phải cho chúng ta thấy rõ, một cách minh bạch, để kết luận người đó tốt hay xấu, giỏi hay dở, đạo đức hay gian ác, cần tồn tại hay nên vứt đi thôi ?

Cái gọi là đảng Cộng Sản đó, cách đây 8 năm, đã tự động hiến dâng  đất đai của tổ tiên để lại cho Bắc Triều mới . Và cả biển nữa  Tại sao?

 

Để đáp ứng sự đòi hỏi của Bắc Triều mới ? Phải.

Ở điểm này, chúng ta hảy nhìn rõ. Cái gọi là đảng Cộng Sản đó vì nhu cầu tồn tại đã dâng đất, dâng biển cho Bắc kinh. Đây là nhu cầu sanh tử. Đảng cộng sản phải làm một việc tội lỗi như vậy chỉ vì đảng lo sợ nhân dân Việt nam hỏi tội của họ đối với tổ quốc và nhân dân từ trước đến giờ. Mà nhân dân hỏi tội có nghĩa là đảng sẽ bị mất quyền cai trị. Hoặc một vụ Thiên An Môn Việt nam sẽ xảy ra .Trước nỗi ám ảnh mất quyền lực, đảng cộng sản cần sự ủng hộ, sự tiếp tay của Bắc Triều mới, mặc dầu có tổn hại đến quyền lợi tối thượng của Quốc gia .

 

 Như vậy đảng cộng sản ở Hà nội không thể tự cho là một đảng có chính nghĩa yêu nước được, mà phải bị kết án là một đảng bán nước mới đúng.

 

Nếu  đảng Cộng Sản hà nội chuyên tâm phục vụ cho đòi hỏi , tham vọng của Bắc Triều mới, thì Việt nam tất nhiên phải lâm nguy làm thân nô lệ cho Hán Tộc. Nếu chỉ có riêng cái đảng cộng sản làm nô lệ hán tộc thì chúng ta hà tất phải tốn lời.

 

Thực tế ở Việt nam cho ta thấy công an, tình báo của Việt Nam đều do công an, tình báo Trung Quốc đào tạo và cố vấn. Nhờ đó mà công an, tình báo hà nội mới có đủ bản lãnh đàn áp những người dân chủ ở Việt nam, đàn áp dân oan nạn nhân của những vụ đất đai bị đảng cộng sản tước đoạt, đàn áp những vụ biểu tìng chống Trung quốc xăm chiếm đất đai bằng vũ lực và thô bạo .

 

Nhìn lại lịch sử Việt nam thì từ thời Ngô Quyền đến nay, chỉ có vài nhà vua Việt nam theo Bắc Triều một cách xấu hổ như vậy. Có Nhà Mạc phải xin sự ủng hộ của Hoàng đế phương Bắc để đối phó với Nhà Lê. Có vua Lê Chiêu Thống xin Trung Quôc gởi binh qua Hà nội để đánh anh em Nhà Tây Sơn. Có vua Gia Long và Minh Mạng lấy y thức hệ Tống Nho của Nhà Thanh bên Tàu để làm nền tảng đạo lý xây dựng uy quyền cho Nhà Nguyễn . Nhưng các ông vua này không làm mất đất, mất biển vào tay ngoại bang chỉ vì quyền lợi riêng tư như đảng cộng sản ngày nay.

 

Cầu viện thường hay lệ tuộc tư tưởng của kẻ khác, khó tránh khỏi bị dẩn đến mất chánh nghĩa quốc gia. Phải chăng vì thế mà Nhà Mạc đã không thắng Nhà Lê, vua Lê Chiêu Thống thua Quang Trung Nguyẽn Huệ. Riêng Nhà Nguyễn vì chọn lựa sai lầm học thuyết lỗi thời mà cứ khăn khăn ôm giử nên thua người Pháp. Tức một thứ lệ thuộc tư tưởng.

 

Khi có được chổ dựa mạnh là Bắc kinh, cái gọi là đảng Cộng Sản sẽ đánh bại được toàn dân Việt nam chăng? Tức đảng cộng sản vỉnh viển đàn áp, bốc lột nhân dân chăng?

 

Mới đây khi nghe tin Bắc Kinh tổ chức Hoàng Sa và Trường Sa trở thành môt đơn vị hành chánh mới trực thuôc Tỉnh Hải nam, lập tức xảy ra nhiều cuộc biểu tình của dân chúng thanh niên, sinh viên ở TP Hồ Chí Minh, ở Hà nội, chống chánh sách xăm lược của Trung Quốc . Cái gọi là Đảng Cộng Sản không dám lên tiếng phản đối kẻ cướp đất, trái lại thô bạo đàn áp dân chúng công khai bày tỏ lòng yêu nước. Khí thế của nhân dân việt nam bây giờ làm cho đảng cộng sản hà nội bắt đầu lo sợ. Nếu đảng cộng sản khôn ngoan thì hảy thấy ở đây, tức ở nhân dân, mới là chổ dựa vửng chắc hơn thế của Trung Quốc .

 

Nhưng cái gọi là Đảng Cộng Sản nghe theo ai?

Buồn mà nói. Vì nói cho đúng thì phải nói lớn và nói rỏ phe nhóm cai trị Việt Nam hiện nay là một bọn Hán Ngụy.

 

Tiếc vì chúng tôi biết chắc chắn có nhiếu đảng viên của cái gọi là Đảng Cộng Sản không muốn như vậy. Họ thương dân, yêu nước thật lòng. Nhưng họ lo sợ, có thể vì bất lực, cho sự an nguy của bản thân và gia đình trước những thủ đoạn khéo léo, gian ác, đê hèn của lực lượng Công An, Tình Báo đang có mặt kắp nơi rình rặp.

Bọn Hán Ngụy thật sự không có nhiều người, nhưng họ có thế mạnh và nhiều tiền bạc . Họ quyết tâm giữ quyền lực cai trị đất nước mãi mãi  Họ sẽ làm cái gì phải làm để không mất địa vị cầm quyền, tức quyền làm ăn, làm giàu của họ.

 

Lệ thuộc Bắc Kinh, đối với họ, là một giá phải trả, họ chấp nhận trả, để có phương tiện ổn  định xã hội chính trị Việt nam, tức duy trì chế độ độc tài toàn trị . Ổn định là cho quyền lợi của họ . Đất nước đối với họ chỉ là phương tiện trao đổi.

 

Trung Quốc có một triết lý bình định thiên hạ từ đời Tần Thủy Hoàng  Ông ấy lấy ý kiến của phái Pháp Gia gồm lý thuyết âm dương, ngũ hành để kiến tạo thái hòa.  Làm chính trị như vậy không theo sự giảng dạy của Khổng Mạnh, trái lại, đưa ra chính sách đại đoàn kết, giữ phép nước dưới sự lãnh đạo đọc tôn theo một vị hoàng đế . Đó là thuyết của Mặc Địch .

 

Cái đạo chính trị này – “ hoàng đế chính thuyết ”– là lý thuyết xây dựng xã hội không cần nghe ý dân. Đi từ trên xuống, không phải từ dân lên. Ngày nay là tập trung dân chủ, tức dân chủ xã hội chủ nghĩa và tư tưởng hồ chí minh. Hoàng Đế nghe trời, ra lịnh và thiên hạ phải tuân theo. Dân không nghe theo thì sẽ bị phạt, nặng nhẹ tùy theo mức độ của sự phản bội, bất hiếu đối với chế độ.

 

Một ông Hoàng Đế không cần đức, không cần uy tín mà vẫn giữ được ổn định xã hội. Hiếu nghĩa thay thế nhân nghĩa. Cấp trên nói cái gì thì cấp dưới vâng dạ theo răm rắp. Nói vô phép, mất dạy, thì bị phạt, không được phần thưởng.

 

Đạo làm hoàng đế có mục đích lấy ý trời và qua cơ cấu hành chánh, ép thiên hạ vâng lịnh làm theo ý đó, mặc cho họ muốn hay không.

Trong lịch sử Việtnam, các Nhà Lý, Trần và Lê không lấy đạo Hoàng Đế của Bắc Triều để trị dân. Nhà Lý và Nhà Trần theo đạo Phật. Nhà Lê cho đến Vua Lê Thánh Tôn theo quan điểm nhân nghĩa do Nguyễn Trãi viết ra.

Vua Lê Thánh Tôn bắt đầu theo chủ nghĩa Bắc Triều , tức lấy Tống Nho bênh vực ngôi vị Hoàng Đế một cách mù quán với đạo hiếu nghĩa cha mẹ, vua chúa . Đến Nhà Mạc, Chúa Trịnh, thì ảnh hưởng Tống Nho ở cấp quan văn và các đại gia đình quan chức mở rộng. Nhà Nguyễn áp dụng Tống Nho và quan điểm hoàng đế, đưa triều đình Huế đi theo gương Nhà Thanh bên Tàu.

 

Trước đây, cái gọi là đảng Cộng Sản chụp mũ những người Việt nam không Cộng Sản mà hợp tác với Mỹ Quốc để giữ độc lập cho miền Nam Việt Nam là “Mỹ Ngụy” .

 

Bây giờ, nhìn về quá khứ thì chúng ta có thể đánh giá ai có công lớn hơn cho Dân Tộc Việt nam: Mỹ Ngụy hồi đó hay Hán Ngụy bây giờ  ?

Người Mỹ khi họ giúp các Chính Phủ Việt nam Cộng Hòa, khi họ làm cố vấn cho Chính phủ và quân đội quốc gia, họ thật sự muốn gì? Họ khuyến khích người Quốc Gia làm gì? Họ đòi hỏi Chính Phủ Sài gòn có chính sách nào?

 

Nói chung, người Mỹ từ Tổng Thống Eisenhower cho đến Tổng Thống Nixon, từ Đại Sứ Elbridge Durbrow cho đến Đại Sứ Ellsworth Bunker, tất cả đều yêu cầu Chính Phủ Sài gòn lo cho dân, áp dụng chế độ hiến trị, tổ chức các cuộc bầu cử từ xã ắp đến trung ương, trong sạch, dân chủ, cải cách ruộng đất, phát triển kinh tế, mở rộng giáo dục theo tôn chỉ tôn chỉ “nhân bản, khoa học, khai phóng ” …

 

Đối với Mỹ thì ý dân là hơn ý trời. Mỹ không bao giờ theo “ hoàng đế chính thuyết ”.

 

Như vậy làm Mỹ Ngụy là chọn phương pháp lo cho dân, cho quê hương Việt nam, cho văn hóa, đạo đức dân tộc. Người Mỹ đến Việt nam, không ở lại Việt nam. Và “dân ngụy.” không hiến dâng đất dai, biển cả cho ngoại bang. Hơn nữa, trong lịch sử, người Mỹ không làm thuộc địa, không làm Thái thú, chỉ làm bạn đồng minh giai đoạn.

Cờn người Việt nào bây giờ làm Hán Ngụy thì phục vụ ai  Họ có lo sợ số phận Tổ quốc của họ không ? Hay chỉ có chung một thứ Tập hợp những người cùng chí hướng tôn thờ quyền lợi bản thân mà thôi?

    Stephen B. YOUNG

( DT baimoi0408_264.html )

March 25, 2008

CẦM CHÍNH ĐẠO ĐỂ TỊCH TÀ.. CỘNG SẢN.

TS. Trần Minh Hoàng

“Cầm chính đạo để tịch tà cự bí,
Hồi cuồng lan nhi chướng bách xuyên”
*

Lý luận cộng sản và tôn giáo

Cộng sản với tôn giáo về bản chất là kẻ thù không đội trời chung.
Tôn giáo nói chung về bản chất là hướng thiện, từ tâm.
Cộng sản nói chung về bản chất là tham vọng, gian ác, lưu manh.
Hướng thiện từ tâm và gian ác lưu manh khác biệt nhau về bản chất và thực tế.

 

Do vậy, trong học thuyết của mình, cộng sản coi tôn giáo là một thứ  “si mê”, coi tôn giáo là “thuốc phiện”, dễ ru con người vào cõi từ bi bác ái rất đỗi thanh cao, trong sáng…

 

Về triết học và thực tiễn, tôn giáo vẫn coi cộng sản là một thứ dị biệt của đời sống vật chất và tâm linh của con người, bởi bản chất cộng sản là độc tài, độc ác, vô nhân tính.

 

Về bản chất, cộng sản lúc nào cũng coi tôn giáo là kẻ thù, lý do là chính tôn giáo mới có thể lột trần được bản chất cộng sản bằng triết lý từ bi, nhân đức .

 

Từ đó cộng sản bằng mọi giá phải tiêu diệt cho được tôn giáo.

 

Mục đích từ bi của tôn giáo và bản chất tham vọng khát máu của cộng sản.

Cộng sản lại quên rằng, nhân loại và tôn giáo nói chung đã có mặt trên trái đất này hàng ngàn năm, còn cộng sản sanh sau đẻ muộn, có mặt chưa đến 1/20 thời gian đó. Về cả bề dày thời gian, kinh nghiệm và tri thức thì cộng sản chưa bằng gót chân của tôn giáo.

 

Về tàn ác, cộng sản có thể giống nhưng chưa thể sánh bằng các chế độ nguyên thủy loài người, sau đó là các bộ tộc ăn lông ở lổ. Họ sẵn sàng giết nhau vì miếng ăn tồi tàn, vì tham vọng của bầy đàn theo bản chất giống như súc vật…

 

 Cộng sản dùng thuyết tiến hóa để ngụy biện cho học thuyết cộng sản của mình, nhưng chính cộng sản chưa thể hiểu hết quy luật sinh tồn theo thuyết tiến hóa của loài người, vốn là một sinh vật cao cấp, có trí tuệ, tri thức và tâm linh.

 

Chính tôn giáo đã xuất hiện ngay lúc qui luật tiến hóa của loài người cần phát triển và đem lại đời sống thực, đời sống văn minh vật chất và tinh thần cho con người.

Nhờ từ bi, hỉ xã, mà loài người đã chung sống hòa bình và thịnh vượng trong nhiều giai đoạn phát triển của xã hội loài người.

 

Cộng sản chỉ có một thứ  “lý luận cùn”, lý luận theo bản chất lưu manh, côn đồ kiểu cộng sản, và thường tự hào khoát lác có lý thuyết “tiêu diệt” chúng sinh để ngóc đầu và tồn tại. Hay còn ngụy biện với tên gọi là “đấu tranh giai cấp”, để bảo vệ bầy đàn…

 

Những bản chất này của cộng sản thì lịch sử nhân loại đã chứng minh trong nữa thế kỷ vừa qua với thảm họa và tội ác cộng sản từ đông sang tây,  nay đã quá rõ ràng và lỗi thời.

 

Cộng sản với bản chất cố hữu này là một tai họa lớn luôn là mối nguy hiểm đe dọa cho dân tộc, bắt buộc phải bị tiêu diệt, đào thải trong thời đại dân chủ tự do ngày nay càng sớm càng tốt, bằng bất cứ giá nào.

 

Hành động gian manh, côn đồ, phi pháp của cộng sản đối với dân tộc mình

Tôn thờ lý thuyết  lỗi thời, lỗi đời, lỗi đạo của cộng sản. Những chính thể cộng sản còn sót lại trong thế kỷ 21 này tiếp tục hành động man rợ với chính tôn giáo và dân tộc mình theo đúng bản chất cộng sản cố hữu của mình. Đó là :

Tiêu diệt,
Đàn áp,
Buộc khuất phục…

 

Như cộng sản Trung Quốc đã và đang làm với dân tộc và Phật Giáo Tây Tạng. Còn cộng sản Việt Nam thì tích cực hơn khi đã và đang làm với Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất, Giáo hội Công giáo, Giáo hội PGHH, Giáo hội Cao Đài…

 

Họ đã dùng mọi thủ đoạn độc ác và đê hèn nhất để thực hiện mục đích của mình. Đó là :

 

 Vu khống,
Chụp mũ,
Bỏ tù,
Bắn giết,
Chiêu dụ,
Mua chuộc,
Gây chia rẽ …

Nhưng họ (CS) đã sai từ bản chất cộng sản, sai từ học thuyết và triết học của cộng sản.

Ho âm mưu dùng học thuyết cộng sản lỗi thời nhất trong thế kỷ này để tiếp tực ru ngũ, mỵ dân, và lừa bịp cả thế giới ???.

 

Họ (cộng sản) mưu dùng “thuốc lào” của cộng sản vốn “êm say” để khỏa lấp bản chất gian ác, lưu manh và phi pháp của mình.

 

Nhưng dù thế nào đi nữa họ cũng là cộng sản,  chính họ đã tự phơi bày bản chất thật của mình trước nhân loại mà hầu như ai cũng biết, miễn đừng mù oán.

 

Gian ác với cộng sản thì đã rõ. Gian ác trước tiên là suy nghĩ và hành động độc ác, gian tà, là phi nhân tính. Là giết người không gớm tay, như giết súc vật…Như cộng sản Trung Quốc đang thực hiện với nhân dân Tây Tạng.

 

Lưu manh của cộng sản là hành vi ngông cuồng của kẻ vô học luân thường đạo lý làm người, hành động như một kẻ điên cuồng và bất cần lẽ phải, pháp luật. Như tùy tiện muốn bắt bớ, đe dọa, đánh đập, bỏ tù ai thì cứ tự tiện làm.

 

ngu dại rất đổi “khôn nhà dại chợ” như cộng sản Việt Nam đã làm với nhân dân mình qua việc đàn áp, bắt bớ, đánh đập nhân dân lên tiếng trong vụ Hoàng Sa và Trường sa mới đây .

 

Những gì đang diễn ra ở 2 chế độ cộng sản hung hăng nhất còn sót lại của thế kỷ 21 là Viêt Nam và Trung Quốc đã chứng minh rõ những luận điểm trên đây.

 

Đạo lý từ bi nhân hậu với chính nghĩa và những tiếng nói lạc lõng

Trong khi cộng sản Trung Quốc ra sức giết chóc nhân dân Tây Tạng, đàn áp độc lập, tự do, dân chủ,  thì Đức Đạt Lai lạt Ma và thế giới lại kêu gọi kềm chế và đối thoại ôn hòa. Họ (CSTQ) từ chối mọi thiện chí của nhân dân Tây Tạng và thế giới, chỉ thích.. khát máu với bản chất cộng sản ngàn đời không thể bỏ của mình.

 

Thế giới, trực tiếp là EU, Mỹ, Anh, Úc… đã ủng hộ và kêu gọi nhân loại toàn thế giới ủng hộ và đứng bên cạnh nhân dân Tây Tạng, bên Đức Đạt Lai Lạt Ma vì chân lý, đạo đức và lẽ phải.

 

Nhưng vẫn có những tiếng nói lạc lõng. Còn ai ủng hộ Trung Quốc giết dân lành ?

 

Người giơ tay đầu tiên và cố giơ cao nhất lại chính là : cộng sản Việt Nam !!!

 

Cộng sản Việt Nam vẫn còn món nợ lớn với dân tộc và các tôn giáo trong nước từ qúa khứ đến hiện nay và cả mai sau. Trước tiên là món nợ máu khi đã giết chết, thủ tiêu nhiều người dân vô tội, nhiều chức sắc hàng giáo phẩm và tín đồ của của các tôn giáo.  Thứ đến là món nợ cưỡng đoạt hay “ăn cướp”  đất đai, tài sản của các tầng lớp nhân dân, của các tôn giáo chưa trả, và đang buộc phải đối mặt với sự thật này.

 

Việc cộng sản Việt Nam lớn tiếng ủng hộ Trung Quốc giết chóc dân lành là không thể chấp nhận và tha thứ được, dù đó là một lời bợ đỡ, lời “hùa” … ăn theo rất bẩn thỉu.

 

Cuộc đấu tranh với các thể chế cộng sản còn sót lại trong thế kỷ này đang bước vào hồi quyết định để nhân dân các nước cộng sản còn lại sớm thoát khỏi quốc nạn cộng sản và giáo nạn của các tôn giáo.

 

Nhân dân và Phật giáo Tây Tạng cùng với nhân dân và các tôn giáo ở Việt Nam hơn lúc nào hết hãy dũng cảm bằng chính sức mạnh của toàn dân với chân lý dân chủ , đạo pháp, và tự do, nhân quyền buộc phải đứng lên.

 

Cuộc đấu tranh vì chính nghĩa của 2 dân tộc đã và đang được sự ủng hộ và cổ vũ của toàn nhân loại, của chính phủ và nhân dân các nước yêu chuộng tự do, dân chủ và hòa bình, đứng dầu là nhân dân và chính phủ Hoa Kỳ và Công đồng Châu Âu.

 

Truyền thống đấu tranh trước tà đạo và kẻ thù là niềm  tự hào của dân tộc Việt Nam.

Dân tôc Việt Nam đã từng tự hào vượt qua các cơn sóng dữ, tự hào là một dân tộc không khuất phục gian tà phương bắc, và ngày nay sẽ không bao giờ khuất phục bạo lực phi nghĩa, phi dân chủ nhân quyền của cộng sản…

 

Chúng ta, những người Việt Nam yêu nước, thương dân sẽ nguyện trong suy nghĩ và hành động hãy :

“Cầm chính đạo để tịch tà cự bí,
Hồi cuồng lan nhi chướng bách xuyên” *,

và hãy  

“Ðem đại nghĩa để thắng hung tàn,
Lấy trí nhân mà thay cường bạo”  **,

Cố nổ lực để giương cao ngọn cờ đại nghĩa vì chân lý dân chủ tự do, độc lập dân tộc bách chiến, bách thắng trong mọi thời đại.

 Cuộc đấu tranh vì đạo lý và lẽ phải này, nhất định thắng,

Cộng sản với bản chất phi nghĩa nhất định thua, nhất định phải bị nhân dân trong nước và thế giới loại trừ.

 

TS. Trần Minh Hoàng
Sài Gòn, Chủ nhật 23.03.2008

* Nguyễn Công Trứ
* Nguyễn Trãi

(DT)

March 11, 2008

Đất nước này là của ai?

       Trả lời: Nước Việt Nam là của người Việt Nam. Đất nước này là của nhân dân Việt Nam, sao còn phải hỏi một câu vớ vẩn như thế. Và chính quyền này cũng vậy, là của dân, do dân và vì dân.

Có phải như vậy không?Cái khối nhân dân trừu tượng đó là ai?  Là những thành phần nào?Trong bộ phim tài liệu “Chuyện tử tế” của đạo diễn Trần Văn Thủy trước đây, ống kính của máy quay đã nhiều lần chĩa vào những chữ “nhân dân” xuất hiện ở khắp mọi nơi trên đất nước này: Tòa Án Nhân Dân tỉnh…, quận…, Viện Kiểm sát Nhân Dân tỉnh…, Bệnh viện Nhân Dân, Nhà thuốc Nhân Dân, Cửa hàng Nhân Dân…Cái khối nhân dân trừu tượng được quan tâm ưu đãi tuyệt vời đó là bao gồm những ai?Có phải là công nhân-giai cấp tiên phong, lực lượng nòng cốt của Đảng CSVN trong những cuộc cách mạng thần thánh vừa qua như những người lãnh đạo Đảng vẫn tiếp tục ca mãi bài ca này?Xin hãy nhìn thử xem hiện nay giai cấp công nhân ở nước này đang sống như thế nào? Họ đang phải vắt kiệt sức mình trong những công ty, nhà máy của Nhà Nước hoặc liên doanh với nước ngoài, với một mức lương bèo bọt trên dưới một triệu đồng/tháng, thường xuyên làm việc trong những điều kiện rất khe khắt căng thẳng do chủ đặt ra, thường xuyên bị đe dọa trừ lương, cắt lương, đuổi việc, bị la mắng và trong một số trường hợp còn bị các ông chủ người nước ngoài xúc phạm bằng lời lẽ hoặc bằng vũ lực. Và khi hàng trăm hàng ngàn công nhân ở nơi này nơi kia chịu không nổi vùng dậy biểu tình đòi tăng lương, đòi những quyền lợi nhỏ bé và cụ thể mà phải khó khăn lắm họ mới đạt được một phần nhỏ thắng lợi, thì gần đây nhất Chính phủ và Vị Thủ tướng nhân dân đã cho họ một đòn đau khi ra Nghị định số 12/2008/NĐ-CP ngày 30/1/2008 quy định buộc ngừng đình công và xử phạt những người đình công nếu những cuộc đình công đó gây thiệt hại đến kinh tế…Còn đối với những người không sống nổi với mức lương bèo bọt trong nước, cắn răng tìm con đường xuất khẩu lao động đem thân đi làm thuê ở xứ người mà chua chát thay,cũng là mang ngoại tệ về cho đất nước, khi có chuyện thiệt thòi hay bị đối xử tệ, chính phủ Việt Nam làm được gì để can thiệp và bảo vệ cho họ? Câu chuyện về những nữ công nhân bị đàn áp ở Jordan gần đây hay công nhân Việt Nam làm việc trong điều kiện khắc nghiệt ở Malaysia và theo BBC Vietnamese “ từ 2004 tới nay đã có trên 300 công nhân VN chết khi làm việc ở Malaysia. Riêng năm ngoái con số này là 107. Đa số các trường hợp được ghi nhận là ‘đột tử’.” Đất nước này do vậy không thể là của họ.

Đất nước này là của ai? Có phải là nông dân-lực lượng nòng cốt thứ hai của Đảng, tầng lớp đông đảo nhất ở Việt Nam từ trước đến nay?

Xin hãy nhìn thử xem hiện nay người nông dân ở nước này đang sống như thế nào? Bản thân họ trực tiếp làm ra hạt gạo nuôi sống dân tộc Việt Nam và xuất khẩu ra nước ngoài, nhưng đời sống của người nông dân cho đến tận bây giờ vẫn rất nghèo, đất đai của nông dân ở khắp mọi nơi đang bị giải tỏa và đền bù với giá rẻ mạt để giải phóng mặt bằng cho những dự án về kinh tế, quy hoạch…Nhưng thực chất là bọn đầu cơ kinh doanh về địa ốc kết hợp với đám quan chức địa phương gần như cướp ngang của người dân để mua đi bán lại đất đai, làm giàu nhanh chóng, đẩy hàng ngàn hàng triệu nông dân vào cảnh bần cùng.  Và khi họ chịu không nổi bồng bế nhau vác đơn đi khiếu kiện từ quê ra tỉnh lên tới thành phố thì chẳng ai trong đám “công bộc, đầy tớ của nhân dân” giải quyết cho họ. Thậm chí chính quyền còn vu cho họ tội “gây rối trật tự công cộng” và ra lệnh bắt tạm giam họ. Vụ việc công an bắt bớ hàng loạt dân oan quận 9 trong đêm 2.3.2008 vừa qua là một ví dụ. Xuất phát của mọi chuyện là do đâu? Nếu như chính quyền khi triển khai dự án Khu Công nghệ cao ở quận 9 đã không giải tỏa bao nhiêu đất đai của người dân rồi đền bù với một mức giá bèo bọt, phi lý và bất công thì đâu có chuyện gì xảy ra? Người dân đâu có lý do gì để phải bức xúc đi khiếu kiện xảy ra xô xát, để rồi bị khép tội gây rối trật tự và bị bắt? Đất nước này do vậy không thể là của họ.

Đất nước này là của ai? Cũng không phải là của hàng triệu người dân nghèo ở khắp nơi đang phải kiếm sống bằng những gánh hàng rong, chạy xe ba gác, xe lôi đi chở hàng…khi chính quyền vừa ra lệnh dẹp tất cả xe ba gác, xe tự chế, các loại hàng rong …mà không hề có một sự chuẩn bị và hỗ trợ chu đáo cho họ để chuyển đổi sang một phương cách mưu sinh khác. Người ta đã đơn giản gạt họ và con cái họ sang một bên để lạnh lùng tiến lên phía trước.

Đất nước này là của ai? Cũng không phải là của tầng lớp trí thức văn nghệ sĩ, vốn là thành phần rất được ưu ái, xem trọng trong bất cứ một xã hội dân chủ nào. Bởi vì hãy thử nhìn xem, cũng như dân chúng, trí thức văn nghệ sĩ có đựơc hưởng những quyền công dân chính đáng ví dụ như quyền tự do ứng cử và bầu cử, quyền tự do ngôn luận, tự do hội họp biểu tình một cách ôn hòa bất bạo động…không? Có được quyền sáng tác theo tiêu chí tôn trọng sự thật khách quan, theo lương tâm người nghệ sĩ và trách nhiệm công dân là phải phản ánh những mặt trái của xã hội, của chính quyền và đứng về phía nhân dân, về phía nước mắt? Hay là mỗi khi có một tác phẩm nào dám đụng chạm đến những vấn đề gai góc của xã hội, của lịch sử, đụng chạm đến Đảng…thì lập tức bị cấm phát hành, bị thu hồi, người sáng tác bị làm khó dễ, bị cô lập, vùi dập, thậm chí bắt bớ? Hay là mỗi khi muốn nói một điều gì là sự thật, các nhà văn nhà thơ nhà báo đành phải tìm đến các trang báo mạng bên ngoài, blog hoặc bằng con đừơng xuất bản độc lập? Đất nước này do vậy không thể là của họ.

Đất nước này cũng không phải của ngay cả một số những con người thụôc thành phần có công với cách mạng, gia đình thương binh liệt sĩ…trước đây đã từng đào hầm che giấu cán bộ, góp công góp gạo nuôi cán bộ, từng hy sinh xương máu để góp phần tạo dựng nên chế độ, nhưng vì vẫn còn lương tri và biết xấu hổ nên không mua quan bán tước, tìm mọi cách leo cao leo sâu vào hàng quan chức, ăn trên ngồi trốc, trở thành tầng lớp có chức quyền hoặc tư bản đỏ làm giàu nhanh chóng bằng cách tham nhũng lũng đoạn kinh tế, phù phép của công thành của riêng, làm nghèo đất nước một cách nhanh chóng với những dự án siêu lỗ, thất thoát hàng ngàn tỷ đồng…Không, trong số hàng đoàn người lầm lũi đi khiếu kiện kia hay trong số những người dân oan ở quận 9 bị bắt vừa rồi chẳng hạn, có rất nhiều người thuộc thành phần có công với cách mạng, thương binh liệt sĩ, cựu chiến binh…Đất nước này bây giờ cũng không phải là của họ như họ đã từng lầm tưởng là như vậy.

Đất nước này cũng không thuộc về các tầng lớp nhân dân nói chung bởi vì khi một phần lãnh thổ và lãnh hải của Tổ Quốc bị ngang nhiên chiếm đoạt, khi lòng tự hào dân tộc của người Việt Nam bị xúc phạm nặng nề, người dân đã không được quyền lên tiếng!

Vậy thì đất nước này là của ai, thuộc về ai?

Vậy thì đất nước này là của ai, thuộc về ai?

Vậy thì đất nước này là của ai, thuộc về ai?

—–
Để giải đáp mọi mâu thuẫn, vô lý, bế tắc, nghịch lý, nói càng nói lấy được, câu trả lời là:Thực tế, cách tổ chức dàn dựng, ứng xử của cs đã xác nhận, nói lên rất rõ : đất nước này là của :
– riêng vài nhân vật chóp bu csvn, đang nắm quyền lực, và đám tay sai;
– đcs TQ;  (VN đã và đang là một tỉnh của TQ: chiến lược tằm ăn dâu )
– tư bản đỏ, trắng;
Toàn dân VN chỉ là những món hàng mua bán, đổi chác, là nô lệ cho đảng và cho ngoại bang.  Đó là sự thật trong mọi chế độ độc tài toàn trị cs.
Chúng ta đang mất nước !
Cs TQ đã và đang gậm nhấm đất nước và dân tộc VN về mọi mặt: đất đai, đảo, biển, di dân, chính trị, kinh tế, văn hóa, lịch sử, quyền làm chủ đất nước, dân quyền, …. Đcsvn là 1 quan thái thú thừa sai, cai thầu.

Blog at WordPress.com.